Nắng ấm mùa Xuân 2009

- Tường thuật của Đông Chiêu -

Ngày xuân con én đưa thoi, rộn rã tiếng cười tuổi thơ, mai vàng hoa nở, dập dìu dòng người ngược xuôi đi chơi Tết

Dù có đói những ngày giỗ cha nhưng cũng phải lo ba ngày tết, tục lệ truyền thống ngàn đời của văn hóa Việt Nam là vậy. Tuy không tiếng pháo giao thừa, mà lại đậm chất ngày xuân, bánh mứt, con người cũng đẹp hơn ngày thường nhìn chung là thế. Vậy mà ngoài cảnh đô hội của sự ăn sổi ở thì vẫn còn những cảnh đời chưa một lần biết đến Tết cũng vì do mặc cảm, phân biệt đối xử, kì thị… với thế giới bên ngoài. Nơi chúng tôi muốn nói đến là các trại phong (cùi hủi), con người chịu sự khắc nghiệt của số phận, buồn tủi chỉ mong được thông cảm, lòng hảo tâm của các cá nhân, đoàn thể, hội từ thiện, rộng lòng thương cứu giúp bằng pháp thí cũng như tài thí.

Được sự gia hộ độ trì của chư Phật, Tăng Ni, Quí phật tử ở trong nước và ngoài nước với sự góp sức nhiệt tình của Câu lạc bộ Hoa Mai ($500 USD) của người Việt nước ngoài, của Bs. Phan Minh Hiển ở Pháp quốc và chùa Liên Trì – quận Thủ Đức (TP. Sài Gòn) phát tâm cúng dường Tam bảo, thầy trụ trì Thích Không Tánh tổ chức đoàn cứu trợ đến những trại phong Thanh Bình, trại phong Bình Minh (Tp. Sài Gòn). Tiếp đến, đoàn tiếp tục hành ra xa trại phong Qui Hòa – Bình Định, nơi miền đất sản sinh nhà thơ nổi tiếng một thời được mệnh danh là nhà thơ điên Hàn Mặc Tử (tức Nguyễn Trọng Trí).

Phần quà chuẩn bị cho mỗi gia đình ở trại phong trung bình là 100.000đ, vào giờ xuất phát từ tp. Sài Gòn đi bằng Honda cách xa khoảng 80 cây số, thầy Không Tánh cùng các đệ tử ăn cơm sớm để đi, thì may sao có đoàn phật tử khác đến thăm chùa và như có thêm sức mạnh của chư thiên mách bảo, phật tử Diệu Hiền được truyền tâm phát khởi ủng hộ chuyến xe 16 chỗ ngồi và còn ủng hộ Thầy  thêm 12 thùng mì tôm.

Trên đường đi mọi người trong đoàn hăng say kể chuyện những ngày Tết vừa qua, người này hỏi thăm người kia, Tết này anh (chị) đi nhiều chùa chưa, phát tài chưa, có đi phát quà ở đâu chưa, v.v… Có người chen vào góp thêm câu chuyện: Theo tôi ở chỉ có cô Diệu Hiền là người “phát tài”, như chợt hiểu ra điều gì, mọi người ồ cười lên.

Cuộc hành trình cứ thế kéo dài mãi cho đến khi xe dừng trước trại phong Bình Minh – Long Thành – Đồng Nai lúc nào không hay biết. Đến nơi xuống xe mỗi người hầu như đã quen thuộc với phần việc mình làm trong trật tự, lòng tràn đầy hân hoan, vui say, người lo chụp ảnh lưu niệm làm tư liệu, người lo đóng gói mì, người thì lo hướng dẫn các trại viên nhận hàng, v.v…

Người dân nơi đây cuộc sống thật chan hòa, mỗi gia đình đón nhận những phần quà từ các tấm lòng vàng với niềm vui phấn khích biểu hiện ra ở từng khuôn mặt, đúng như tên gọi đón chào buổi bình minh vốn dĩ đã ngự trị từ lâu ở vùng đất tưởng chừng bị bỏ quên này. Được sự giúp đỡ chân tình, trong đó có sự đóng góp từ các mạnh thường quân ở hải với lòng hảo tâm của nhiều Phật tử trong nước, bầu không khí mùa Xuân vốn ấm áp lại càng ấm thêm. Từ người già cho đến trẻ em hân hoan chào đón mỗi khi có đoàn từ thiện đến thăm và chia sẻ, an ủi phần nào trước số phận đau thương do nghiệp chướng. Với truyền thống con Lạc cháu Hồng, lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều, cũng xin cầu chúc chúng sanh có duyên với chánh pháp, được giảm nghiệp, hưởng thái bình một ngày không xa…

Ngoài những phần quà ý nghĩa trên, phật tử Diệu Hiền còn tặng thêm cho các thành viên trong ban quản lý trại và lì xì riêng cho bác sĩ chăm sóc bệnh nhân nơi đây có đủ tinh thần cống hiến cho cộng đồng, mà cuộc sống mỗi gia đình ở đây chỉ nhận được từ nhà nước mỗi tháng là 180.000đ, phần còn lại phải tự trang trải bằng sinh hoạt trồng mì, trồng điều, trồng thêm bất cứ thứ gì có thể bán được.

Một ngày với bao tấm lòng chứa chan tình ngưòi đến với người bệnh ở trại phong Bình Minh. Không khí ý nghĩa đó khiến cho mọi người cùng có một niềm đợi mong chung là tiếp tục nhận được tấm lòng vàng của những người hảo tâm dành cho những số phận bất hạnh.

Chân thành cảm ơn Thầy Không Tánh, cảm ơn Câu lạc bộ Hoa-Mai, cảm ơn Bác sĩ Phan Minh Hiển, cảm ơn Phật tử Diệu Hiền và những tấm lòng hảo tâm đã cho tôi một kỷ niệm đầy ý nghĩa tình người. Mong sao sẽ sớm có được những chuyến đi cùng ý nghĩa trong những ngày tháng tới. Rất mong!

Đông Chiêu

(Việt Nam)