Người Già Không Nơi Nương Tựa và Trẻ Mồ Côi

Họ sống tập trung ở Kampong Cham (cách Phnom Penh 125 KM) gồm 24 người cao niên, và 42 đứa bé. Tôi chưa đi thăm họ lần nào vì đây là một project mới của Vidan Foundation, mới có sau Covid, và tất nhiên cũng là ý mới của sư Minh Trí. Tất cả họ đều là người Khmer nên tôi vừa đi, vừa không khỏi có chút suy nghĩ lăn tăn: “Ông bạn thầy tu của mình lo ‘bao la’ quá, dân Việt lo còn không xong, bận tâm chi tới người bản xứ.”

Nghĩ vậy thôi, chớ dọc đường tôi cũng ngừng xe đổi vài trăm ra tiền Cam để dễ bề xoay trở. Tới nơi, chỉ cần nhìn thấy lũ trẻ con nheo nhóc (có đứa còn đang ẵm trên tay) và những con người già nua ngơ ngác thì tôi mới hiểu ra tấm lòng “bao la” của Sư M.T. Sự bất hạnh của chúng sinh không có mầu da, và trước nỗi khổ của đồng loại thì làm gì có vấn đề … quốc tịch!

h1 Nguoi gia 2MAy23

May mắn là họ được sống trong một căn nhà rộng rãi, ngăn nắp, và sạch sẽ – kể cả WC. Cơ ngơi này được chia làm hai phần: bên dành cho người già, bên dành cho trẻ mồ côi. Tất cả đều ngủ chung trên những tấm phản dài, chớ không có giường riêng cho từng người.

h2 Nguoi gia 2May23

Ở Cambodia mà được thế thì cũng tốt lắm rồi chỉ có điều phiền là họ không nhận được một nguồn tài trợ chính thức nào từ nhà nước Cambodia (và sống hoàn toàn nhờ vào lòng hảo tâm của bá tánh) nên không tránh được cảnh bữa no bữa đói. Lần trước Vidan Foundation tặng cho trung tâm (The Orphanage and Elderly Center) này một tấn gạo nhưng lần này thì không có chi ngoài áo quần, sách bút và bánh kẹo cho lũ nhỏ.

May là tôi cũng đã lo xa nên cũng có chút đỉnh tiền riel cho tất cả mọi người, và thêm chút tiền đô để họ mua gạo mắm cho những ngày tháng tới. Yêu cầu của họ là xin được tài trợ 1.000 Mỹ Kim. Họ cần tiền mua một số nhạc cụ Khmer cổ truyền để các cháu nhỏ có thể “biểu diễn” trong những dịp giải trí lễ lạc ở địa phương – một cách kiếm thêm thu nhập.   

h3 Nguoi Gia 2May23

Vài năm trước, tôi cũng đã  ghé̉ Kampong Cham đôi ba ngày và cũng đã có dịp nhìn thấy trẻ con Khmer trình diễn nhạc khí của dân tộc này trên những cái du thuyền nên tin trằng đây là một giải pháp hợp lý. Thay vì cho cá, hãy tặng họ mấy cái cần câu.

Tất nhiên đây cũng chỉ là suy nghĩ chủ quan của tôi thôi. Vấn đề sẽ được giải quyết ra sao là tùy vào sự quyết định của Sư MT, và ban quản trị của Vidan Foudation. Nếu yêu cầu của họ được chấp thuận thì chuyến đi tới của anh Hà Trung Liêm, vào tháng 3 sang năm, hy vọng họ sẽ nhận được những thứ nhạc cụ cần thiết cho việc sinh tồn.

Đây là bức thư tường trình cuối cùng của tôi cho chuyến đi năm nay. Xin chân thành cảm ơn quí anh chị đã có hồi đáp, cùng với đề nghị tiếp tay. Cũng xin cảm ơn tất cả quí anh chị đã kiên nhẫn đọc những lả thư liên tiếp gần cả tuần qua. Nói thực lòng là tôi cũng không thấy hào hứng gì ráo trong công việc “ trình báo” dài dòng này, chả qua cũng chỉ là chuyện chẳng đặng đừng thôi.

Vô cùng trân trọng và kính mến.

tnt

h4 Nguoi Gia 2May23

 

This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it." />

ReplyForward